Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature may not be available in some browsers.
Cho em xin được giấu tên, em năm nay 26t Bạn trai em năm nay 28t. Chúng em quen nhau được 5 năm, trãi qua biết bao nhiêu sống gió nhưng đến bây giờ thật sự em rất buâng khuâng không biết có nên tiếp tục mối quan hệ như thế này nữa không. Em thật sự rất hoang mang mong được chuyên gia tâm lý cho em xin lời khuyên.
Em và anh tình cờ quen nhau, khi 2 đứa còn là bạn thì công việc anh có vấn đề nên anh thiếu 1 khoản nợ rất lớn anh xoay sở mọi cách nên cũng không giải quyết hết, và rơi vào đường cùng, lúc ấy em mới đi làm nhưng trong lúc là sinh viên em có làm thêm có dành dụm được ít tiền nên em có cho anh mượn. Nhưng lúc đó anh không còn 1 chỗ dựa nào để tiếp tục đứng lên, nên em mới động viên anh những lúc khó khăn như thế. Và đần về sau công việc anh vẫn chưa ổn định lắm nhưng nợ cũ vẫn tới kỳ hạn trả, nên từ cái lòng thương người nên em chắt chiêu để giúp anh ( vì em nghĩ giúp người vượt qua khó khăn lỡ như 1 lúc nào đó mình cũng gặp khó khăn thế thì còn có người giúp đỡ) và tình cảm phát sinh từ những lúc giúp nhau vượt khó đó.
Hơn 1 năm Anh đưa em về ra mắt gia đình, nhưng vì 2 miền trung nam nên có những kỳ thị xấu, gia đình anh không thích em ngay lần đầu về thăm gia đình, gia đình anh nói con gái miền tây lăng nhăng, quản chồng, nắm quyền trong gia đình và nói ngay lúc có mặt em ở đó. Thật sự em rất buồn, nhưng vì thương anh em cũng có bỏ qua, và em cố gắng làm mọi thứ để được lòng mọi người trong gia đình, thời gian đó em luôn cùng anh vượt qua mọi khó khăn trong công việc, giúp anh những việc em có thể làm.
Quen được 2 năm thì em gái anh vào học đại học thời gian đó em rất khổ sở vì em gái anh. Thật sự lúc anh vỡ nợ anh giấu gia đình vì sợ gia đình lo lắng và 1 mình ôm chịu món nợ gần 500tr. Lúc em gái anh vào thì biết mọi chuyện, nhưng cũng không nói với gia đình 1 tiếng nào trong khi đó em gái anh còn nói với ba má anh là anh làm bao nhiêu tiền bạc là em quản lý hết, trong khi đó công việc anh vẫn chưa ổn định lắm đôi lúc còn phải lấy tiền em xài.
Em nghe Má anh gọi điện thoại vào la mắng em rất buồn nhưng cũng không biết phải giải thích như thế nào cho mọi người hiểu vì mọi người vốn dĩ đã không thích em. Em đau đớn nhất là những lần bị em gái anh sỉ nhục (“ chị tưởng chị là ai? chị chưa là cái gì của gia đình tôi đâu nên đừng lên mặt dạy đời tôi”, chị đừng tưởng cưới hỏi rồi thì được là người cùng 1 nhà đâu, vẫn là người dung nước lả mà thôi” ) tuy trải qua biết bao chuyện nhưng lúc nó khó khăn em vẫn giúp đỡ nó vậy mà nó ko nghĩ lại cái ơn cái nghĩa, luôn nói xấu em trước gia đình.
Được hơn 3 năm thì em trai anh vào đi học và thêm 1 gánh nặng đè trên vai anh, vừa em gái vừa em trai trong khi công việc anh mới vừa chập chững. bi kịch và song gió cuộc đời tiếp tục diễn ra, vì thương anh nên cố gắng vượt qua. Đến nay thì 2 đứa em anh đã tốt nghiệp và về quê làm hết, em tưởng thoát khỏi mọi bi kịch nhưng tết vừa qua thì ba mẹ anh có ngõ lời bước tới gia đình em.
Khi qua gia đình em với thái độ khinh thường mời nước cũng không uống, mời cơm cũng không ăn, và ngồi tranh thủ ngồi vào bàn nói chuyện giống như làm xong trách nhiệm của mình rồi về. thật sự ba mẹ em có 1 sự kích động không nhẹ ( vì người miền tây hiếu khách, mà gia đình anh thì thái độ khinh thường quá) qua mấy hôm sau thì em gái anh lại nhắn tin với bạn em và nói “ ba má đã bước tới hỏi cưới rồi, chứ không để vậy có ngày mang cái bụng làm xấu mặt cả gia đình dòng họ” thật sự em nghe được chuyện em rất sốc, em không biết phải nói thế nào cho anh nghe khi em gái anh nói em như vậy với bạn bè em.
Em cũng phải câm nính chịu đựng cho qua mọi chuyện, không muốn anh phân tâm , để tập trung vào công việc cho tốt. Em nghĩ mình có như thế nào thì cũng không cần ai biết, mình như thế nào đi nữa có tốt có xấu cũng mình biết, vì mình đang đứng dưới trời nên ai nói gì nói mặc kệ, mặc dù em và anh đã quen từng ấy năm mà chưa bao giờ vượt quá giới hạn, chỉ yêu nhau chia sẽ giúp nhau trong công việc.
Cách đây 1 tháng anh có nói về việc cưới hỏi, em có tâm sự với anh về chuyện lần trước ba má anh xuống nhà như vậy bên gia đình em cũng buồn, em chỉ nói vậy nhưng anh lại to tiếng nói với em “ phong tục mỗi nơi mỗi khác, sao lại bắt phải theo kiểu miền tây của em” em có nói không phải bắt theo kiểu miền tây gì nhưng phép lịch sự tối thiểu là mời nước cũng phải dùng 1 ít chứ sao lại ba má lại không dùng?
Anh trả lời em là “ ba ma ngại, tại thấy nhà em đông người nên tranh thủ mọi chuyện cho xong để đi về” trong khi từ SG về nhà em hơn 3 tiếng đồng hồ với xe gắn máy. Em mới nói với anh là đâu có ai mà đông, mà người lớn với nhau không mà ngại gì đâu ( ba mẹ em, và bà ngoại em ) anh lại quát to lên “ Đã ba má ngại mà làm gì kéo cả dòng họ tới vậy?” . Thật sự anh nói ra câu đó em lặng đứng người đi và ko còn biết nói gì nữa. và hình như tình cảm 5 năm nay dành cho anh gần như cũng muốn tan biến đi. Em phải chịu đựng biết bao nhiêu chuyện từ gia đình anh cũng vì em ko muốn tình yêu bị sức mẻ, mà giờ anh lại buông ra câu nói đó với em.
Khoảng từ lúc đó đến nay em luôn lạnh nhạt với anh và gần như không muốn nói chuyện với anh, nhưng đôi lúc em lại nhớ anh đến không chịu nỗi rồi cũng nhắn tin gọi điện thoại cho anh, nhưng rồi tim em đau lắm. Mặc dù gia đình anh đối xử với em như thế anh không bao giờ đứng ra nói đỡ cho em 1 tiếng, dù đúng hay sai anh cũng im lặng và chỉ biết đến an ủi em sau lúc đó.
Em cứ suy nghĩ sau này nếu cưới về cuộc sống sẽ như thế nào, và bao nhiêu chuyện lại ập đến nữa, liệu em có thể chịu đựng nỗi nữa hay không? Thật sự em rất hoan mang vì tình cảm thực tại của em, và em không muốn nói với ai biết vì hoàn cảnh của em như vậy , những đứa bạn em luôn chửi em yêu quá hóa ngu. Nhưng em vẫn cố bảo vệ và theo đuổi tình yêu của mình, nhưng giờ lại xảy ra kết cuộc như thế này thì em phải tiếp tục như thế nào?
Em phải xử lý tình huống như thế nào? Mong anh chị trong ban biên tập cho em lời khuyên Em thật sự cảm ơn anh chị rất nhiều!
Xem nhanh
, 09/05/2025