Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature may not be available in some browsers.
Tôi và chồng tôi là đám cưới sau 3 năm yêu nhau và đến bây giờ chúng tôi đã có 1 đứa con gái 5 tuổi. Thời gian đầu chung sống với nhau rất hạnh phúc nhưng kể từ khi tôi sinh con và cũng là lúc công việc của chồng tôi gặp nhiêu khó khăn thì tính gia trưởng của anh ngày một quá đáng. Anh tự cho mình là người có quyền hành cao nhất quyết định tất cả mọi việc trong gia đình. Anh không bao giờ để ý tới suy nghĩ của tôi. Anh luôn xem tôi như là một người nô lệ của anh. Anh bảo gì tôi cũng phải nghe nếu phản kháng thì hậu quả khôn lường.
Rồi đến ngày anh chán công việc ở cơ quan anh bỏ việc nằm ở nhà chơi còn tôi suốt ngày nai lưng ra làm việc kiếm tiền để nuôi sống gia đình. Mặc dù anh thất nghiệp gần 2 năm trời nhưng chưa bao giờ tôi than vãn với anh câu nào. Thế nhưng anh không những không thương và thông cảm cho tôi lại còn đánh đạp chửi mắng tôi thậm tệ. Tôi đã cố gắng chịu đựng và nhịn nhục cho qua tất cả chỉ mong anh nhận ra sai lầm và thay đổi để mong giữ được mái ấm gia đình.
Nhưng anh vẫn không thay đổi có lúc tôi buồn chán quá về khóc với bố mẹ đẻ. Bố mẹ tôi phần thì xót con phần thì thương cháu nên đã đến gặp bố mẹ chồng tôi nhờ ông bà giúp đỡ. Khi biết chuyện bố mẹ chồng tôi rất buồn, gọi vợ chồng tôi về nói chuyện. Rồi anh cũng xin lỗi tôi và hứa sẽ thay đổi.
Mọi chuyện qua đi vợ chồng tôi lại hòa thuận như ban đầu. Nhờ mối quan hệ quen biết của già đình chị gái chồng tôi anh đã tìm được việc làm. Anh đi làm tư tưởng thoái mái và hứa sẽ cố gắng phấn đấu để lo cho mẹ con tôi. Tôi rất vui mừng dù đồng lương hàng tháng anh đưa về cho tôi chẳng được bao nhiêu. Tháng anh đưa được 2 triệu, tháng nào cưới hỏi nhiều thì còn về nhà lấy tiền của tôi.
Tôi vẫn vui vẻ chấp nhận miễn sao anh có công việc ổn định để nuôi bản thân, vợ chồng con cái sống với nhau hạnh phúc là được. Anh nói là anh rất thương tôi. Anh là đàn ông trụ cột gia đình mà chưa lo được cuộc sống hàng ngày cho mẹ con. Tôi hiểu anh và rất thương anh luôn động viên anh cố gắng làm việc tốt. Phần mẹ con tôi thì tôi cũng đi làm và có thu nhập ổn định nên tôi có thể tự lo được. Nếu có khó khăn gì ông bà, anh chị nội ngoại hai bên luôn săn sàng giúp đỡ. Anh cũng vui vẻ và hứa sẽ cố gắng làm việc thật tốt để ko phụ lòng của mọi người.
Khổ cái công việc của anh khá nhàn và trong cơ quan tòan là thanh niên nên cũng hay tụ tập ăn uống. Còn cơ quan tôi là là đơn vị kinh doanh nên công việc khá áp lực. Rồi anh về nhà bắt đầu lại kiếm chuyện gây sự với tôi. Anh để ý từng lời nói với anh. Anh lại tiếp tục bạo hành với tôi. Tôi đã khóc rất nhiều và từng nghĩ đến chuyện chia tay với anh. Nhưng tôi lại không đủ cản đảm làm điều đó vì phần thì thương con không muốn con không được sống cùng bố( con tôi rất bám bố vì chồng tôi hay chiều nó), phần thì vì danh dự bản thân và gia đình nôi ngoại.
Tôi lại lần nữa cho qua mọi chuyện chờ lúc anh vui vẻ nhẹ nhàng tâm sự góp ý, những lúc như thế khi thì anh im lặng khi thì nổi khùng lên tuyên bố ''không một ai có thể thay đổi được thằng này, khôn ngoan biết đường thì sống nếu không thằng này cho nhỏ tất cả rồi ngồi tù cũng được''.
Gần đây nhất vào dịp rằm T7 anh chị của tôi ở xa về quê ăn rằm. Tôi đã gọi điện về cho mẹ chồng tôi hỏi ở nhà có làm gì không để tôi về. Bà nói ở nhà không làm gì cả chỉ thắp hương hoa quả bình thường vì bố chồng tôi đã về quê cúng rằm rồi. Tôi đã xin phép bà cho mẹ con tôi được về nhà ngoại ăm rằm chẳng mấy khi anh chị em gặp mặt. Bà đã đồng ý và khuyến khích tôi nên về thăm ngoại. Thế là mẹ con tôi đi và lúc đi cũng đã thông báo với anh. Khi tôi lên gần đến nhà ngoại anh lại gọi điện bắt tôi phải về. Tôi nói giờ đã lỡ đi rồi thì có gì chiều mẹ con tôi về. Chiều lúc mẹ con tôi về đến nhà anh quay ra chửi mắng, xúc phạm tội.
Hằng xóm bên cạnh nghe tiếng to sang khuyên can anh lại kể tội tôi, chửi tôi ngu, anh chị, bố mẹ tổ tiên nhà ngoại tôi ngu không biết dậy con cái. Lúc đó tôi rất xấu hổ với hàng xóm nên chỉ biết im lặng mà không dám nói câu gì. Tối đến 2 vợ chồng tôi ngủ riêng, tôi ngủ 1 mình còn con tôi ngủ với anh. Anh cho con ngu xong quay sang phòng tôi tát tôi 1 cái như trời giáng và bắt tôi xin lỗi vì chồng nói không nghe. Đến lúc này tôi thật sự cảm thấy mình chịu đựng như thế là quá đủ rồi, không thể tiếp tục chung sống cùng anh nữa. Tôi quyết định sẽ ly hôn để giải thoát cho mình.
Tôi ấm ức quá sáng mai gọi điện về khóc với mẹ tôi. Thế là bố mẹ tôi lại đến nhà bố mẹ anh thông báo sự tình và xin phép cho tôi được ly hôn. Bố mẹ chồng tôi đã khóc và xin lỗi bố mẹ tôi. Rồi bố mẹ chồng tôi lại gọi điện cho tôi khóc và nói cho ông bà thời gian để khuyên anh thay đổi.
Anh lúc này như một thằng điên bố mẹ anh, anh chị anh nói gì anh cũng chửi mọi người là đồ ngu hết. Con mình, em mình không bảo vệ lại đi bảo vệ người khác. Tôi thật sự không còn gì để nói với anh. Mẹ con tôi sẽ ra đi. Nhưng con tôi cứ khóc đòi bố, bố mẹ chồng tôi khuyên tôi bình tĩnh để ông bà khuyên can anh. Tôi rất bối rối không biết phải làm gì lúc này? Xin chương trình cho em lời khuyên.
Xem nhanh
, 12/06/2025