Các nhà thổ của Đức Quốc xã khủng khiếp như thế nào?

Duke
Duke
Phản hồi: 0

Duke

Thành viên nổi tiếng
Vào khoảng năm 1939-1940, tại Giesebrecht Strasse 11 ở khu Charlottenburg, Berlin, Salon Kitty – một nhà thổ cao cấp do Kitty Schmidt điều hành – đã bị Đức Quốc xã chiếm dụng dưới sự chỉ đạo của Reinhard Heydrich, lãnh đạo Sicherheitsdienst (SD). Ban đầu phục vụ giới thượng lưu, cơ sở này được biến thành một công cụ thu thập tình báo nhắm vào các sĩ quan Đức, nhà ngoại giao nước ngoài, và nhân vật quan trọng.
AD_4nXciJq58yUv-tI6XyjEntOUb3W0VxUHqWi66DLwPJsfjQAWWrKaGfxoeXYeJbgj3A8AEIds-AWg_TDawFighQjvR6den9zLBvsZ8PkRUDlYq2c1F3SfO0Kub-XE4hGg_Zlk-62xV

Heydrich ra lệnh cải tạo tòa nhà, lắp đặt thiết bị nghe lén trong các phòng. Micro được giấu trong tường và đồ nội thất, kết nối với tầng hầm nơi nhân viên SD ghi âm và phân tích cuộc trò chuyện. Các cô gái làm việc tại đây được chọn lọc kỹ lưỡng, không chỉ dựa trên ngoại hình mà còn khả năng giao tiếp và lòng trung thành với chế độ. Một số nguồn cho rằng họ được huấn luyện để khai thác thông tin từ khách hàng, dù không có tài liệu cụ thể nào mô tả chi tiết quá trình này.
Salon Kitty hoạt động hiệu quả trong việc ghi lại các cuộc đối thoại nhạy cảm. Ví dụ, một số báo cáo đề cập đến việc thu thập thông tin từ Galeazzo Ciano, Bộ trưởng Ngoại giao Ý, người từng bày tỏ sự bất mãn với Hitler. Tuy nhiên, không có bằng chứng rõ ràng rằng những thông tin này dẫn đến các chiến dịch cụ thể như triệt phá mạng lưới kháng chiến ở Praha. Sau khi Heydrich bị ám sát vào tháng 5 năm 1942 tại Tiệp Khắc bởi các đặc vụ kháng chiến sử dụng lựu đạn chống tăng, Salon Kitty mất dần tầm quan trọng. Tòa nhà bị hư hại trong một cuộc đánh bom năm 1942 và dần bị bỏ rơi.
Nhà thổ quân sự ở mặt trận phía Đông
AD_4nXfy6NPWzw8LWJ4iANNZLX0MamhIU9mwzgZr0khq8fO8Gn-6RdhN8j8Sf5Kc3MbW0hdYlTljkpN1KDGcxNeWIkJF8zwx0pdM41_gtZT8TKvNqPH-CsPiMcf9Ism4DL9zP0qoaGai

Trong Thế chiến II, Đức Quốc xã thiết lập các nhà thổ quân sự (Wehrmachtbordelle) tại các vùng chiếm đóng, bao gồm Ukraine và Belarus, để phục vụ binh lính. Mục đích là duy trì tinh thần và kiểm soát sự lây lan của bệnh lây truyền qua đường tình dục. Phụ nữ địa phương, thường bị bắt cóc hoặc ép buộc, trở thành nạn nhân của hệ thống này.
Các nhà thổ này được tổ chức chặt chẽ: binh lính cần giấy phép để vào, bác sĩ giám sát sức khỏe của phụ nữ, và các quy trình được quản lý nghiêm ngặt. Tại những khu vực như Poltava hay Chernihiv, phụ nữ bị đưa đến các cơ sở cố định hoặc nhà thổ di động, đôi khi bằng xe kéo. Họ phải tiếp đón hàng chục binh lính mỗi ngày trong điều kiện khắc nghiệt. Một số lời kể từ người sống sót mô tả sự kiệt quệ về thể chất và tinh thần, dù các chi tiết cụ thể như số lượng nạn nhân hay hành vi trao đổi thức ăn không được ghi nhận đầy đủ trong tài liệu chính thống.
Những tấm "nệm sống" trong trại tập trung
Từ năm 1942, Đức Quốc xã thiết lập nhà thổ trong các trại tập trung như Buchenwald, Auschwitz, và Ravensbrück, chủ yếu để "khuyến khích" tù nhân nam làm việc hoặc phục vụ lính SS. Phụ nữ, thường là tù nhân từ các vùng chiếm đóng như Ba Lan, Ukraine, hoặc Belarus, bị ép buộc tham gia. Tại Buchenwald, họ được gọi bằng những cái tên khinh miệt, phản ánh sự mất nhân tính trong cách đối xử của chế độ.
Ở Ravensbrück, một trại dành cho phụ nữ, các nạn nhân bị khai thác tình dục bởi lính gác hoặc sĩ quan SS. Họ phải làm việc trong điều kiện *******, và bất kỳ hành vi ********* nào cũng dẫn đến hình phạt nghiêm khắc như đánh đập hoặc bỏ đói. Báo cáo từ các nhân chứng và tài liệu sau chiến tranh cho thấy mức độ khủng khiếp của hệ thống này, dù không có bằng chứng cụ thể về các hình thức tra tấn đặc thù như được mô tả trong một số câu chuyện truyền miệng.
Tổ chức và hậu quả
Hệ thống nhà thổ của Đức Quốc xã được vận hành có tính toán, phục vụ mục đích quân sự và tình báo. Ở Ukraine, chính quyền địa phương bị ép hợp tác để tuyển mộ phụ nữ, trong khi tại các trại tập trung, các sĩ quan SS như Karl-Otto Koch (tại Buchenwald) giám sát việc thực hiện. Sự thay đổi từ các cá nhân từng phản đối mại *** sang việc tổ chức nô lệ tình dục cho thấy sự tha hóa của chế độ.
Sau khi Berlin sụp đổ năm 1945, Hồng quân phát hiện nhiều vật phẩm liên quan đến hệ thống này, bao gồm bao cao su do Wehrmacht sản xuất, nằm lẫn với các dấu tích chiến tranh. Tại các phiên tòa Nuremberg, các nhân chứng mô tả sự suy sụp kinh tế ở những vùng bị chiếm đóng, nơi phụ nữ đôi khi phải đổi cơ thể lấy thực phẩm do tiền mất giá trị. Những cảnh tượng này là minh chứng cuối cùng cho sự ******* và hỗn loạn của chế độ Đức Quốc xã.
Các nhà thổ của Đức Quốc xã, từ Salon Kitty đến các cơ sở ở Mặt trận phía Đông và trại tập trung, là một phần của cỗ máy chiến tranh tàn nhẫn. Chúng phản ánh sự bóc lột có hệ thống đối với phụ nữ, được tổ chức để phục vụ lợi ích của chế độ. Dù một số chi tiết vẫn còn mơ hồ do thiếu tài liệu, thực tế lịch sử về sự tồn tại và hoạt động của chúng là không thể phủ nhận.
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga

, 13/03/2025

Back
Top