Cecile Trần
Thành viên nổi tiếng
Khuất Nguyên (sinh khoảng năm 339 TCN, Quyi [nay là Zigui, tỉnh Hồ Bắc ], Trung Quốc - mất năm 278 TCN, Hồ Nam) là một nhà thơ lớn của Trung Quốc sống vào thời Chiến quốc. Ông nổi tiếng không chỉ vì tài thơ ca mà còn vì lòng trung thành và tình yêu sâu sắc dành cho đất nước. Khi làm quan ở nước Sở, ông đã thẳng thắn đưa ra những lời khuyên can nhà vua để ngăn chặn sự bành trướng của nước Tần. Tuy nhiên, do bị các đối thủ chính trị gièm pha, Khuất Nguyên bị đày khỏi triều đình.
Trong thời gian lưu đày, ông viết nhiều bài thơ thể hiện nỗi buồn, sự thất vọng và nỗi lo lắng cho vận mệnh đất nước. Khi biết tin nước Sở bị quân Tần xâm lược, ông quá đau buồn nên đã gieo mình xuống sông Mịch La (Miluo) tự vẫn vào ngày mùng 5 tháng 5 âm lịch.
Người dân thương tiếc ông vô cùng. Họ đã chèo thuyền ra sông tìm thi thể ông, vừa gõ trống vừa ném cơm gói trong lá tre xuống sông để cá không ăn xác ông. Từ đó hình thành nên tục đua thuyền rồng và ăn bánh ú (hay bánh tro, bánh chưng nhỏ) vào ngày Tết Đoan ngọ – tức mùng 5 tháng 5 âm lịch hằng năm – như một cách tưởng niệm Khuất Nguyên.
Ở Trung Quốc, Tết Đoan ngọ không chỉ là ngày lễ mùa hè mà còn là ngày tưởng niệm một con người vĩ đại – Khuất Nguyên – người đã hy sinh bản thân vì lòng yêu nước. Những chiếc bánh ú, những chiếc thuyền rồng không đơn thuần là phong tục, mà còn là biểu tượng của sự tri ân và tình cảm mà dân gian dành cho ông suốt hơn 2.000 năm qua.

Trong thời gian lưu đày, ông viết nhiều bài thơ thể hiện nỗi buồn, sự thất vọng và nỗi lo lắng cho vận mệnh đất nước. Khi biết tin nước Sở bị quân Tần xâm lược, ông quá đau buồn nên đã gieo mình xuống sông Mịch La (Miluo) tự vẫn vào ngày mùng 5 tháng 5 âm lịch.
Người dân thương tiếc ông vô cùng. Họ đã chèo thuyền ra sông tìm thi thể ông, vừa gõ trống vừa ném cơm gói trong lá tre xuống sông để cá không ăn xác ông. Từ đó hình thành nên tục đua thuyền rồng và ăn bánh ú (hay bánh tro, bánh chưng nhỏ) vào ngày Tết Đoan ngọ – tức mùng 5 tháng 5 âm lịch hằng năm – như một cách tưởng niệm Khuất Nguyên.
Một số câu thơ kinh điển của Khuất Nguyên
Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là "Ly tao" (離騷) – nghĩa là Gặp điều sầu muộn. Đây là bài thơ dài và đầy cảm xúc, kết hợp giữa lý trí và tưởng tượng, mở đầu cho khuynh hướng lãng mạn trong văn học Trung Hoa. Dưới đây là vài câu thơ nổi bật (phiên âm Hán Việt và bản dịch nghĩa):帝高陽之苗裔兮,朕皇考曰伯庸。
Dịch nghĩa:
Ta là dòng dõi của Đế Cao Dương, cha ta là Bá Dung – bậc tôn quý trong triều đình.
長太息以掩涕兮,哀民生之多艱。
Ta than dài lau nước mắt, thương dân sinh sao lắm nỗi truân chuyên.
Câu cuối cùng đặc biệt nổi tiếng, thường được trích dẫn như một biểu tượng cho tinh thần không bỏ cuộc, dấn thân tìm chân lý trong nghịch cảnh.路漫漫其修遠兮,吾將上下而求索。
Đường đi mịt mù xa thẳm, ta nguyện đi lên xuống mà tìm tòi không nghỉ.
Ở Trung Quốc, Tết Đoan ngọ không chỉ là ngày lễ mùa hè mà còn là ngày tưởng niệm một con người vĩ đại – Khuất Nguyên – người đã hy sinh bản thân vì lòng yêu nước. Những chiếc bánh ú, những chiếc thuyền rồng không đơn thuần là phong tục, mà còn là biểu tượng của sự tri ân và tình cảm mà dân gian dành cho ông suốt hơn 2.000 năm qua.