Nỗi khổ trai quê lấy vợ phố được bố vợ cho tiền tỉ

vnrcraw7
Cao Tùng
Phản hồi: 1

Cao Tùng

Thành viên nổi tiếng
Nào ai bảo chuột sa chĩnh gạo là sướng? Cái gì cũng có giá của nó cả, nhưng vấn đề là ai cũng có lòng tự trọng của mình.
Đây là một câu chuyện trên báo Dân Trí, chả biết có thật không nhưng xin chia sẻ lại để cùng thảo luận ✍️
1736559069631.png

Tôi vốn xuất thân từ quê, lên thành phố học tập, lập nghiệp rồi lập gia đình. Vợ tôi là người thành phố, gia đình tuy không giàu nhưng khá hơn so với hoàn cảnh của tôi.

Ban đầu, bố mẹ vợ không đồng ý chúng tôi yêu nhau. Họ muốn con gái, nếu không lấy được chồng giàu, thì ít nhất phải có căn nhà riêng để ở. Lấy tôi, một người không có gì trong tay, họ lo cuộc sống sẽ rất khó khăn.

Chính vợ tôi kể lại chuyện đó để tôi hiểu cô ấy yêu tôi vì con người tôi, sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn cùng tôi. Tình yêu ấy khiến tôi xúc động, bỏ qua những tự ái cá nhân để cùng cô ấy xây dựng gia đình.

Sau khi kết hôn, chúng tôi chăm chỉ làm ăn, tiết kiệm từng chút để mua đất. Bốn năm sau cưới, chúng tôi mua được một mảnh đất nhỏ. Nhưng việc xây nhà vẫn là kế hoạch xa vời, bởi số tiền dành dụm không đủ.

Một ngày, bố mẹ vợ đến thăm, nói rằng nếu cứ chờ đủ tiền xây nhà, chúng tôi có khi già mất rồi. Ông bà vừa bán mảnh đất ở quê, quyết định cho chúng tôi một tỷ đồng để xây nhà, bảo hai vợ chồng cân đối tài chính để thực hiện.

Số tiền quá lớn khiến tôi ái ngại. Tôi luôn muốn căn nhà là thành quả do vợ chồng tự tay gây dựng. Hiểu tâm lý của tôi, vợ thuyết phục rằng bố mẹ thương con cái nên mới cho, không cần phải tự ti. Cô ấy nhấn mạnh: “Hãy nghĩ cho vợ con, cả nhà không thể mãi ở nhà trọ chật chội được.” Lời nói ấy đã khiến tôi động lòng và chấp nhận nhận khoản tiền đó.

Quá trình xây nhà diễn ra với không ít khó khăn. Tôi thuê kiến trúc sư để thiết kế căn nhà theo ý tưởng của mình. Trong khi đó, bố vợ nhận trách nhiệm giám sát thi công. Tuy nhiên, ông can thiệp quá sâu vào mọi khâu, từ vật liệu đến thiết kế, khiến chủ thầu nhiều lần phàn nàn.

Khi đến việc chọn màu sơn, vợ chồng tôi thích màu xanh nhạt, nhưng bố vợ nhất quyết chọn màu vàng, vì cho rằng hợp mệnh của vợ tôi. Mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm khi vợ tôi phản đối gay gắt, khẳng định: “Đây là nhà của vợ chồng con, bố hãy để chúng con tự quyết định.”

Bố vợ tức giận bỏ về, để lại câu nói cay đắng: “Không có tiền của tôi, đến già anh chị cũng chẳng có nhà mà ở. Con cái vô ơn, láo lếu!”

Lúc đó, tôi thực sự hối hận vì đã nhận tiền của bố mẹ vợ. Số tiền lớn ấy khiến họ cảm thấy có quyền quyết định mọi thứ. Vợ tôi cũng buồn, nhận mình đã nghĩ cạn. Cô ấy cứ ngỡ bố mẹ cho tiền là vì thương con, không ngờ lại dẫn đến tình cảnh căng thẳng như vậy.

Tôi dự định vay ngân hàng để trả lại số tiền cho bố mẹ vợ, rồi cùng vợ chồng tích góp trả nợ dần. Nhưng vợ tôi khuyên nên bình tĩnh, bởi nếu ông bà nội biết chuyện, sẽ tạo thêm xích mích giữa hai bên gia đình. Hơn nữa, cô ấy cho rằng tính bố vợ vốn vậy, không phải vì tâm địa xấu.

Giờ đây, tôi đứng giữa hai lựa chọn: làm theo ý mình để giảm bớt áp lực và giữ tự trọng, hay tiếp tục nhẫn nhịn để gìn giữ hòa khí gia đình. Theo mọi người, tôi nên làm gì để giải quyết tình huống này?
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga

, 11/01/2025

Back
Top