Trên diễn đàn ô tô, môkt bann tên Trần Quốc Trọng có đăng bài làm nhiều người phải suy ngẫm về áp lực của nghề y ngày nay:
-Chào các bác , qua vụ việc cháu bé đi cấp cứu không đóng đủ viện phí,em có đứa bạn làm trong 1 bệnh viện đa khoa , nó tâm sự với em như thế này, các bác chịu khó đọc hết nhé :
-Tôi : bạn cho tôi hỏi, vụ việc cháu bé đi cấp cứu , viện phí đóng chưa đủ , viện kéo dài không cấp cứu là nguyên nhân gì ?
- Bạn tôi : bạn ơi, không phải là bác sĩ không muốn cấp cứu nhanh, mà do cái quy định trong viện, nó làm khó bác sĩ, để sảy ra vấn đề gì, thì kíp trực tự chịu trách nhiệm, trong đó có cả trường hợp, cấp cứu cho bệnh nhân, mà vì 1 lý do khách quan nào đó, bệnh nhân không có tiền đóng khi cấp cứu song, thì ca trực hôm đó, tự bỏ tiền túi mà bù vào.
Những trường hợp bọn tôi phải cấp cứu ngay, là những trường hợp có nguy cơ đến tính mạng như : đột quỵ, ngừng tim, ngừng thở ,chấn thương sọ não vv....., còn những trường hợp không có nguy cơ ảnh hưởng tới tính mạng, thì cứ làm theo quy định, nộp phí rồi làm.
- Tôi : thế bạn đã lần nào phải bỏ tiền túi ra bù vào chưa ?
- Bạn tôi : chắc chắn là có rồi bạn, ví dụ như mới đây, tôi cấp cứu 1 ca bó bột + khâu vết thương hết 800k, song bệnh nhân trốn mất, may khoa thương , hỗ trợ 400k, tôi phải bỏ 400k.
- Tôi : bạn nhận định thế nào về vụ việc cháu bé kia ?
- Bạn tôi : Mấy ông bác sĩ kia sai. Họ đóng 500k rồi, dư sức chụp xquang + siêu âm rồi, có tạm ứng là được, mình chỉ định trong số tiền tạm ứng kia là được.
- Tôi : bạn cho tôi hỏi thêm, bệnh viện không có quỹ hỗ trợ, hoặc nhà nước hỗ trợ, cho những trường hợp cấp cứu, nhưng vì lý do khách quan nào đó, họ không có tiền để đóng ?
- Bạn tôi : Quỹ đó dành cho mấy người nguy kịch, kiểu vào trong viện mà biết trước kết quả ấy, chứ toàn trừ tiền lương từ kíp trực mà .
- Tôi : cảm ơn bạn đã chia sẻ, chúc bạn mau lấy vợ nhé.
- Đây là cuộc trò chuyện giữa mình và bạn mình, quả thật làm nghề gì cũng có cái khó khăn và áp lực.
-Chào các bác , qua vụ việc cháu bé đi cấp cứu không đóng đủ viện phí,em có đứa bạn làm trong 1 bệnh viện đa khoa , nó tâm sự với em như thế này, các bác chịu khó đọc hết nhé :

-Tôi : bạn cho tôi hỏi, vụ việc cháu bé đi cấp cứu , viện phí đóng chưa đủ , viện kéo dài không cấp cứu là nguyên nhân gì ?
- Bạn tôi : bạn ơi, không phải là bác sĩ không muốn cấp cứu nhanh, mà do cái quy định trong viện, nó làm khó bác sĩ, để sảy ra vấn đề gì, thì kíp trực tự chịu trách nhiệm, trong đó có cả trường hợp, cấp cứu cho bệnh nhân, mà vì 1 lý do khách quan nào đó, bệnh nhân không có tiền đóng khi cấp cứu song, thì ca trực hôm đó, tự bỏ tiền túi mà bù vào.
Những trường hợp bọn tôi phải cấp cứu ngay, là những trường hợp có nguy cơ đến tính mạng như : đột quỵ, ngừng tim, ngừng thở ,chấn thương sọ não vv....., còn những trường hợp không có nguy cơ ảnh hưởng tới tính mạng, thì cứ làm theo quy định, nộp phí rồi làm.
- Tôi : thế bạn đã lần nào phải bỏ tiền túi ra bù vào chưa ?
- Bạn tôi : chắc chắn là có rồi bạn, ví dụ như mới đây, tôi cấp cứu 1 ca bó bột + khâu vết thương hết 800k, song bệnh nhân trốn mất, may khoa thương , hỗ trợ 400k, tôi phải bỏ 400k.
- Tôi : bạn nhận định thế nào về vụ việc cháu bé kia ?
- Bạn tôi : Mấy ông bác sĩ kia sai. Họ đóng 500k rồi, dư sức chụp xquang + siêu âm rồi, có tạm ứng là được, mình chỉ định trong số tiền tạm ứng kia là được.
- Tôi : bạn cho tôi hỏi thêm, bệnh viện không có quỹ hỗ trợ, hoặc nhà nước hỗ trợ, cho những trường hợp cấp cứu, nhưng vì lý do khách quan nào đó, họ không có tiền để đóng ?
- Bạn tôi : Quỹ đó dành cho mấy người nguy kịch, kiểu vào trong viện mà biết trước kết quả ấy, chứ toàn trừ tiền lương từ kíp trực mà .
- Tôi : cảm ơn bạn đã chia sẻ, chúc bạn mau lấy vợ nhé.
- Đây là cuộc trò chuyện giữa mình và bạn mình, quả thật làm nghề gì cũng có cái khó khăn và áp lực.