Spring Hill
Thành viên nổi tiếng
Tưởng chừng chỉ là thứ bỏ đi, nhưng móng tay người lại đang được săn lùng ráo riết tại Trung Quốc để làm nguyên liệu trong Đông y. Giá thu mua loại “phế phẩm” này có thể lên tới hơn 1 triệu đồng cho mỗi nửa kg.
Theo China Times, câu chuyện về một phụ nữ ở Hà Bắc (Trung Quốc) tích cóp móng tay của bản thân và người thân trong nhiều năm bất ngờ gây chú ý, khi thương lái hỏi mua với giá cao để làm dược liệu Đông y.
Trong y học cổ truyền, móng tay người gọi là “jin tui”, được cho là có tác dụng thanh nhiệt, giải độc, hỗ trợ liền vết thương. Sách cổ như Qianjin Yaofang của danh y Tôn Tư Mạo (đời Đường) từng ghi chép việc đốt móng tay thành tro bôi cho trẻ để chữa chướng bụng.
Thậm chí đến những năm 1960, các bác sĩ Đông y vẫn kê đơn có thành phần móng tay. Tuy nhiên, do nguồn cung hạn chế (mỗi người trưởng thành chỉ mọc khoảng 100g/năm) và sự xuất hiện của nhiều dược liệu thay thế hiệu quả hơn, “jin tui” ngày càng ít được sử dụng.
Dù vậy, năm 2018, dư luận Trung Quốc lại bàn tán khi thuốc Hou Yan Wan – trị viêm họng, được cấp bằng sáng chế – công bố có chứa thành phần móng tay. Trước lo ngại về độ an toàn, Giáo sư Li Jimin (Đại học Y học cổ truyền Thành Đô) khẳng định nguyên liệu đều được thu mua chính thức, làm sạch, khử trùng, xử lý nhiệt và nghiền thành bột trước khi sản xuất.
Ngoài móng tay, y văn cổ như Bản thảo cương mục của Lý Thời Trân (thế kỷ 16) còn ghi nhận việc dùng răng, tóc, thậm chí gàu làm thuốc. Song, cùng với sự phát triển của y học hiện đại và các tiêu chuẩn vệ sinh, những dược liệu có nguồn gốc từ cơ thể người nay hầu như biến mất, chỉ còn tồn tại ở một số cơ sở Đông y tư nhân.
Các chuyên gia nhấn mạnh, “jin tui” phải trải qua quy trình bào chế nghiêm ngặt, người dân tuyệt đối không nên tự chế biến tại nhà để tránh nguy cơ nhiễm khuẩn và mất tác dụng dược lý.
Theo China Times, câu chuyện về một phụ nữ ở Hà Bắc (Trung Quốc) tích cóp móng tay của bản thân và người thân trong nhiều năm bất ngờ gây chú ý, khi thương lái hỏi mua với giá cao để làm dược liệu Đông y.
Trong y học cổ truyền, móng tay người gọi là “jin tui”, được cho là có tác dụng thanh nhiệt, giải độc, hỗ trợ liền vết thương. Sách cổ như Qianjin Yaofang của danh y Tôn Tư Mạo (đời Đường) từng ghi chép việc đốt móng tay thành tro bôi cho trẻ để chữa chướng bụng.
Thậm chí đến những năm 1960, các bác sĩ Đông y vẫn kê đơn có thành phần móng tay. Tuy nhiên, do nguồn cung hạn chế (mỗi người trưởng thành chỉ mọc khoảng 100g/năm) và sự xuất hiện của nhiều dược liệu thay thế hiệu quả hơn, “jin tui” ngày càng ít được sử dụng.

Thậm chí đến những năm 1960, các bác sĩ Đông y vẫn kê đơn có thành phần móng tay.
Dù vậy, năm 2018, dư luận Trung Quốc lại bàn tán khi thuốc Hou Yan Wan – trị viêm họng, được cấp bằng sáng chế – công bố có chứa thành phần móng tay. Trước lo ngại về độ an toàn, Giáo sư Li Jimin (Đại học Y học cổ truyền Thành Đô) khẳng định nguyên liệu đều được thu mua chính thức, làm sạch, khử trùng, xử lý nhiệt và nghiền thành bột trước khi sản xuất.
Ngoài móng tay, y văn cổ như Bản thảo cương mục của Lý Thời Trân (thế kỷ 16) còn ghi nhận việc dùng răng, tóc, thậm chí gàu làm thuốc. Song, cùng với sự phát triển của y học hiện đại và các tiêu chuẩn vệ sinh, những dược liệu có nguồn gốc từ cơ thể người nay hầu như biến mất, chỉ còn tồn tại ở một số cơ sở Đông y tư nhân.
Các chuyên gia nhấn mạnh, “jin tui” phải trải qua quy trình bào chế nghiêm ngặt, người dân tuyệt đối không nên tự chế biến tại nhà để tránh nguy cơ nhiễm khuẩn và mất tác dụng dược lý.
Nguồn: thoibaovhnt.com.vn