Có đời thủa nào vợ cầm điếu cầy đánh chồng rồi còn chửi chồng là chó...

H
Home Content

Chào các anh các chị!

Em vay 500 triệu mua xe làm ăn, trả góp hàng tháng trước khi có vợ. Kinh tế em chưa dư giả vì còn trả góp tiền ngân hàng hàng tháng. Em lại chưa vợ, kiếm được em tiêu pha hết, không trả gốc được nhiều. Rồi em lấy vợ, an cư lạc nghiệp. Từ ngày có vợ, em không tiêu hay cà kê bạn bè, rượu bia hay cờ bạc, mà toàn tâm toàn ý vun đắp cuộc sống gia đình. Vợ em về biết em nợ nần như vậy cũng cãi nhau. Em cũng giải thích anh làm ăn, xe vẫn còn đấy. Trong chuyện làm ăn không ai ngờ kiếm ăn càng kém. Nhưng em cũng không để vợ em suy nghĩ vấn đề tiền nong, cũng như hiểu và yêu thương vợ.

Chị gái em ly hôn, sa cơ lỡ bước có về nhà bố mẹ em ở 1 tuần. Một đêm chị gái em đau ruột thừa cấp cứu, em chở chị và bố đi. Ổn định, em về đi làm. Vì nợ nần, em gọi điện hỏi tiền vợ em để đâu để đi đóng ngân hàng. Vợ em chưa trả lời và hỏi chết chưa, kêu như con dở. Em tức, nóng tính nói nhưng cô ý không nghe, tắt bụp điện thoại của chồng. Gọi không thèm nghe bốn năm lần. Em có nóng tính, nhắn tin rồi vẫn hỗn nên em kêu đi đi, vợ em bảo đuổi và vợ em bỏ đi luôn.

Sau đó, vợ chồng lại về chung một nhà. Lúc vợ em khuyên ăn riêng để tránh mâu thuẫn, em nghe hợp lý và ông bà đồng ý. Nhưng vì nhà tầng và nhà dưới cấp 4 cũ thông nhau, mẹ em không đồng ý cho xây ngăn tường đi cổng riêng vì còn nuôi gà ở vườn. Mẹ em tai điếc, không nghe được mà chỉ có chửi. Mẹ em ghê gớm, lại không hiểu, chửi thậm tệ, khó nghe: không có tao vợ chồng mày liếm này liếm kia trong 2 ngày trời. Bố em cũng vì thế mà đánh mẹ em.

Vợ em kêu khác máu tanh lòng rồi thù mẹ em. Em cũng giải thích chuyện qua rồi, phận con cái thôi em chấp làm gì. Mẹ tai điếc, ghê gớm, nói cãi mẹ mang tiếng vợ chồng bất hiếu. Mẹ anh nuôi anh khôn lớn, anh không chọn được bố mẹ. Mẹ hâm và dở vẫn là mẹ anh...

Xong chuyện rồi, vợ em vẫn để bụng, thỉnh thoảng lại nói bóng gió. Em hiểu, em nhịn, không cãi nhau cho ấm cửa ấm nhà. Đợt vừa rồi, em làm ăn thêm khoản xã hội để tăng thu nhập và giải quyết nợ nần, lại thua thêm 80 triệu. Vợ em nói năng không từ tốn, vỡ nợ và xấu hổ. Em có góp ý. Vợ em ngang, bảo không có thì bọn nó nói dở và chửi liếm này liếm kia hai ngày.

Em biết nói bóng nói gió mẹ em. Em hiểu em sai, làm nợ thêm nợ, vì đồng tiền mà cãi nhau. Em đánh lạc hướng không nói, vợ em vẫn nói kiểu đấy, em cáu hỏi vợ hình như em đang nói mẹ, vợ em bảo biết lại còn hỏi. Rồi em hỏi lần cuối, em đang chửi mẹ là con này con kia? Vợ em vẫn vậy, bảo ừ. Em có tát và chửi láo. Vợ em thách em đánh tiếp, em không dạy vợ nữa vì vợ đang nóng.

Em sang nhà ông bà chơi, bố mẹ có can ngăn. Rồi vợ em cầm cái điếu cày bên nhà ông bà đánh em vào đầu dẫn tới vỡ điếu, và chửi thằng chó. Bố mẹ em can ngăn không được vợ em, bảo rằng chồng im rồi mà vợ vẫn chửi và cầm điếu đánh chồng; Bố em bảo hỗn phải nói chuyện với ông bà ngoại. Vợ em cấm luôn ông không được tới nói chuyện. Em ở bên ông bà chơi thêm 30 phút cho vợ chồng bớt nóng và về thì vợ em đã bế con và thu dọn không thiếu 1 loại giấy tờ hay đồ đạc gì. Em cũng khổ vì mưu sinh nợ lần làm ăn, lại không đúng cách nên nợ thêm 80 triệu. Nhưng em tự thấy là em không hổ thẹn với lương tâm em và với vợ, em không cờ bạc hay ăn uống hơn vợ 1 con cá con tép bên ngoài, chu toàn gia đình.

Em nói thêm vợ em thuộc hạng sư tử Hà Đông còn thua. Con chó em mua về trông nhà cũng cãi nhau hay con chim được cho, hay cái điện thoại mới, xe uyn nát có 1 triệu em mua đi tạm cũng cãi nhau. Em muốn nói chuyện với vợ nhưng vợ vẫn từ chối, em không nói chuyện, chỉ thăm và chơi với con rồi về. Vợ em vẫn bất cần gia đình và nhắn tin cho em là tết không cần biếu ông bà ngoại. Không ở được với nhau thì đừng đi lại. Tình nghĩa cha mẹ khác tình nghĩa con cái, em kệ, cứ biếu quà tết. Ngày hôm sau, em gọi và nói chuyện, vợ em vẫn hỗn, kêu anh mang về cho cả nhà ăn cho no.

Thật tâm em thương con, muốn tha thứ cho vợ, nhưng không biết nói sao cho vợ hiểu và quay về yêu thương gia đình em, cũng như em yêu thương gia đình bên ngoại. Tương lai của con ra sao khi vợ chồng ly hôn? Gia đình em cả nhà anh trai chị dâu đánh giá, nhất là bố em, không hài lòng rồi nói bóng với em là người con dâu hỗn láo, tham phú phụ bần về rất khó. Vợ em về thì em mang tiếng yếu mềm, sợ vợ. Khi hai vợ chồng bỏ nhau em muốn dành quyền nuôi con vì em không hài lòng về câu nói của vợ em bảo: "ông bà ngoại không cho con về. Tôi chán, tôi chết sẽ cho con đi theo". Bây giờ vợ em cãi rồi không nhận cô ấy nói như thế, nên em không có bằng chứng ra tòa khi con em mới 6 tháng tuổi.

Xin anh chị tư vấn giúp em!

, 27/06/2025

Back
Top