Nghỉ Mất Sức
Thành viên nổi tiếng
Mặc dù tôi không phải là hộ kinh doanh, nhưng mức 200 triệu đồng/năm làm ngưỡng chịu thuế cho hộ kinh doanh từ năm 2026 tôi cho là không phù hợp, thậm chí tạo ra sự bất bình đẳng nếu so với người làm công ăn lương.
Thứ nhất, người lao động làm công ăn lương hiện được giảm trừ gia cảnh cho bản thân và hai người phụ thuộc với tổng mức hơn 300 triệu đồng/năm mà không phải nộp thuế thu nhập cá nhân. Trong khi đó, một hộ kinh doanh phải tự bỏ vốn, tự chịu rủi ro, phải lo mặt bằng – hàng hóa – nguyên liệu – điện nước – nhân công, nhưng chỉ cần doanh thu vượt 200 triệu/năm (tương đương chưa đến 17 triệu/tháng) đã phải bước vào diện chịu thuế. Rõ ràng, nếu cùng xét về mức sống thực tế thì ngưỡng 200 triệu hoàn toàn không phản ánh đúng thu nhập thật, chứ chưa nói đến lợi nhuận.
Thứ hai, doanh thu của hộ kinh doanh và thu nhập ròng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Rất nhiều ngành nghề có tỷ suất lợi nhuận thấp, chỉ từ 10–20%. Nghĩa là doanh thu 200 triệu/năm thì lợi nhuận thực tế chỉ khoảng 20–40 triệu/ năm – mức thu nhập thấp hơn một lao động phổ thông. Thế nhưng hộ kinh doanh lại bị đánh thuế dựa trên doanh thu gộp, dẫn đến tình trạng người thu nhập thấp vẫn phải nộp thuế.
Thứ ba, mức 200 triệu vốn được xây dựng từ nhiều năm trước, theo mô hình doanh thu khoán, không còn phù hợp với bối cảnh giá cả, chi phí sinh hoạt tăng hiện nay. Một cửa hàng tạp hóa nhỏ, quán ăn vỉa hè, hay một sạp hàng đơn giản cũng dễ dàng vượt qua mốc này chỉ vì chi phí nhập hàng và giá bán tăng theo thị trường, chứ không phải vì hộ kinh doanh "giàu lên".
Thứ tư, ngưỡng thấp khiến nhiều hộ có xu hướng giấu doanh thu, tạo môi trường thiếu minh bạch và không khuyến khích kê khai trung thực. Điều này kéo theo thanh kiểm tra, phạt... một mặt cơ quan quản lý không có đủ nhân lực làm xuể, mặt khác người buôn bán gian lận không dứt. Muốn người dân kê khai thật thì cần một ngưỡng hợp lý, để họ cảm thấy việc nộp thuế là công bằng và tự nguyện.
Từ những lý do trên, tôi đồng tình với đề xuất của nhiều chuyên gia rằng ngưỡng chịu thuế nên nâng lên tối thiểu 500 triệu đồng/năm, thậm chí 1 tỷ đồng/năm. Mức này vừa phản ánh đúng thực tế doanh thu và chi phí của hộ kinh doanh, vừa tương xứng với ngưỡng giảm trừ gia cảnh của người làm công ăn lương. Khi đó, hệ thống thuế sẽ công bằng hơn, minh bạch hơn, đồng thời tạo điều kiện để hộ kinh doanh yên tâm hoạt động, mở rộng và phát triển.
Tôi nghĩ rằng tăng ngưỡng chịu thuế không phải là giảm thu ngân sách, mà là đầu tư cho sự lành mạnh của nền kinh tế, giúp người dân có động lực sản xuất - kinh doanh, từ đó nguồn thu bền vững sẽ được đảm bảo lâu dài. #thuếhộkinhdoanh
Thứ nhất, người lao động làm công ăn lương hiện được giảm trừ gia cảnh cho bản thân và hai người phụ thuộc với tổng mức hơn 300 triệu đồng/năm mà không phải nộp thuế thu nhập cá nhân. Trong khi đó, một hộ kinh doanh phải tự bỏ vốn, tự chịu rủi ro, phải lo mặt bằng – hàng hóa – nguyên liệu – điện nước – nhân công, nhưng chỉ cần doanh thu vượt 200 triệu/năm (tương đương chưa đến 17 triệu/tháng) đã phải bước vào diện chịu thuế. Rõ ràng, nếu cùng xét về mức sống thực tế thì ngưỡng 200 triệu hoàn toàn không phản ánh đúng thu nhập thật, chứ chưa nói đến lợi nhuận.
Thứ hai, doanh thu của hộ kinh doanh và thu nhập ròng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Rất nhiều ngành nghề có tỷ suất lợi nhuận thấp, chỉ từ 10–20%. Nghĩa là doanh thu 200 triệu/năm thì lợi nhuận thực tế chỉ khoảng 20–40 triệu/ năm – mức thu nhập thấp hơn một lao động phổ thông. Thế nhưng hộ kinh doanh lại bị đánh thuế dựa trên doanh thu gộp, dẫn đến tình trạng người thu nhập thấp vẫn phải nộp thuế.
Thứ ba, mức 200 triệu vốn được xây dựng từ nhiều năm trước, theo mô hình doanh thu khoán, không còn phù hợp với bối cảnh giá cả, chi phí sinh hoạt tăng hiện nay. Một cửa hàng tạp hóa nhỏ, quán ăn vỉa hè, hay một sạp hàng đơn giản cũng dễ dàng vượt qua mốc này chỉ vì chi phí nhập hàng và giá bán tăng theo thị trường, chứ không phải vì hộ kinh doanh "giàu lên".
Thứ tư, ngưỡng thấp khiến nhiều hộ có xu hướng giấu doanh thu, tạo môi trường thiếu minh bạch và không khuyến khích kê khai trung thực. Điều này kéo theo thanh kiểm tra, phạt... một mặt cơ quan quản lý không có đủ nhân lực làm xuể, mặt khác người buôn bán gian lận không dứt. Muốn người dân kê khai thật thì cần một ngưỡng hợp lý, để họ cảm thấy việc nộp thuế là công bằng và tự nguyện.
Từ những lý do trên, tôi đồng tình với đề xuất của nhiều chuyên gia rằng ngưỡng chịu thuế nên nâng lên tối thiểu 500 triệu đồng/năm, thậm chí 1 tỷ đồng/năm. Mức này vừa phản ánh đúng thực tế doanh thu và chi phí của hộ kinh doanh, vừa tương xứng với ngưỡng giảm trừ gia cảnh của người làm công ăn lương. Khi đó, hệ thống thuế sẽ công bằng hơn, minh bạch hơn, đồng thời tạo điều kiện để hộ kinh doanh yên tâm hoạt động, mở rộng và phát triển.
Tôi nghĩ rằng tăng ngưỡng chịu thuế không phải là giảm thu ngân sách, mà là đầu tư cho sự lành mạnh của nền kinh tế, giúp người dân có động lực sản xuất - kinh doanh, từ đó nguồn thu bền vững sẽ được đảm bảo lâu dài. #thuếhộkinhdoanh