Vì sao diễn viên xưa "ăn đứt" nhiều diễn viên thời nay?

haithanh6688
Thanh Hải Lucky
Phản hồi: 4

Xem lại những thước phim kinh điển như "Biệt động Sài Gòn", "Ván bài lật ngửa", hay "Cánh đồng hoang", khán giả ngày nay không khỏi xuýt xoa trước vẻ đẹp dung dị, cuốn hút của các diễn viên. Một vẻ đẹp không lộng lẫy phấn son, không cầu kỳ trang phục, nhưng lại khắc sâu vào tâm trí người xem, trở thành những ********* khó phai mờ. Câu hỏi đặt ra là: Vì sao diễn viên ngày xưa lại sở hữu một vẻ đẹp đặc biệt đến vậy, khác biệt hẳn so với những gương mặt lung linh trên màn ảnh hiện tại?

1745821901868.png

Vẻ đẹp tự nhiên, không "dao kéo":

Một trong những yếu tố tiên quyết tạo nên sự khác biệt chính là vẻ đẹp tự nhiên, không qua chỉnh sửa thẩm mỹ. Diễn viên thời đó sở hữu những đường nét riêng biệt, không lẫn vào đâu được. Khuôn mặt vuông chữ điền mạnh mẽ của Thương Tín, đôi mắt sắc sảo ẩn chứa nội tâm phức tạp của Nguyễn Chánh Tín, hay vẻ đẹp mộc mạc, chân chất của Thúy An trong "Cánh đồng hoang" đều là những vẻ đẹp trời phú, không can thiệp của công nghệ. Chính sự tự nhiên ấy đã mang đến sự chân thật, gần gũi, khiến khán giả dễ dàng đồng cảm và tin vào nhân vật họ hóa thân.

1745822169199.png


Nghệ sĩ Hà Xuyên đóng vai Ngọc Mai, chiến sĩ tình báo có bí danh Z20, gây ấn tượng với vẻ đẹp kiêu sa, tính kiên cường. Ngọc Mai giả làm vợ của trùm tình báo Tư Chung (diễn viên Quang Thái đóng), bà chủ hãng sơn Đông Á để qua mặt giới cầm quyền lúc bấy giờ.

1745822291822.png

Thúy An vào vai Ngọc Lan, cô bán cháo vịt xinh đẹp, người tình của Sáu Tâm. Trước khi tham gia bộ phim, bà đóng chính phim "Cánh đồng hoang", do đạo diễn Hồng Sến (chồng bà sau này) thực hiện, với vai Sáu Xoa - du kích gan dạ.

Ngày nay, không thể phủ nhận sự phát triển của công nghệ thẩm mỹ đã mang đến những gương mặt hoàn hảo không tì vết. Tuy nhiên, sự đồng nhất trong các tiêu chuẩn vẻ đẹp đôi khi lại vô tình xóa nhòa đi nét cá tính riêng của từng diễn viên. Khán giả có thể trầm trồ trước vẻ đẹp "không góc chết", nhưng lại khó lòng ghi nhớ và phân biệt giữa vô vàn những gương mặt na ná nhau.

1745822450269.png

Nghệ sĩ Thúy An trong "Cánh đồng hoang".
May mắn 17 tuổi, Thúy An được đạo diễn, NSND Hồng Sến phát hiện và giao cho vai nữ chính trong phim "Cánh đồng hoang". Ngay ở vai diễn đầu tiên này, hào quang đã tìm đến với cô gái miền Tây. Trong "Cánh đồng hoang", nữ diễn viên vào vai Sáu Xoa - vợ của Ba Đô (NSND Lâm Tới). Dù còn rất trẻ nhưng Thúy An hóa thân trọn vẹn vào hình ảnh một người vợ, người mẹ tảo tần, người du kích kiên cường, một tay bồng con, một tay cầm súng.

Với diễn xuất nổi bật của Thúy An và các đồng nghiệp, "Cánh đồng hoang" trở thành tác phẩm kinh điển của nền điện ảnh Việt Nam. Phim giành giải Bông Sen Vàng tại Liên Hoan phim Việt Nam (1980), giải Đặc biệt của Liên đoàn Báo chí điện ảnh Quốc tế (1980) và Huy chương Vàng tại Liên hoan phim quốc tế Moskva (1981).

Sau phim thành công vang dội của Biệt động Sài Gòn, Cánh đồng hoang, nghệ sĩ Thúy An tiếp tục tỏa sáng với những vai diễn được khán giả và các nhà chuyên đánh giá cao như: Mùa gió chướng, Mùa nước nổi, Vùng gió xoáy...
Ánh mắt biết nói, biểu cảm chân thật:

Vẻ đẹp của diễn viên xưa không chỉ nằm ở đường nét khuôn mặt mà còn tỏa ra từ ánh mắt, từ biểu cảm tự nhiên và đầy nội lực. Họ sống trọn vẹn với nhân vật, dồn hết cảm xúc vào từng cử chỉ, ánh nhìn. Khán giả cảm nhận được niềm vui, nỗi buồn, sự giận dữ hay tình yêu thương một cách chân thực nhất qua đôi mắt và biểu cảm tinh tế của họ.

1745822570076.png


Trong khi đó, diễn viên hiện tại đôi khi quá chú trọng vào ngoại hình, vào việc làm sao để lên hình đẹp nhất mà quên đi việc trau dồi diễn xuất nội tâm. Ánh mắt thiếu chiều sâu, biểu cảm gượng gạo khiến nhân vật trở nên hời hợt, khó chạm đến trái tim người xem.
1745822600463.png

Sự giản dị trong hóa trang và phục trang:

Một yếu tố quan trọng khác là sự giản dị trong hóa trang và phục trang. Diễn viên ngày xưa thường xuất hiện với lớp trang điểm nhẹ nhàng, thậm chí gần như không trang điểm, tôn vinh vẻ đẹp tự nhiên vốn có. Trang phục của họ cũng đơn giản, phù hợp với bối cảnh và nhân vật. Chính sự giản dị này đã làm nổi bật lên khí chất và tài năng diễn xuất thực sự của họ.

Ngược lại, diễn viên ngày nay thường được chăm chút kỹ lưỡng về mặt hình ảnh. Lớp trang điểm dày cộm, phục trang lộng lẫy đôi khi lại che lấp đi vẻ đẹp tự nhiên và khiến khán giả khó tập trung vào diễn xuất.
1745823939226.png


Sự tận tâm và đam mê với nghề:
1745823962655.png


Diễn viên thế hệ trước thường xuất thân từ những môi trường đào tạo bài bản, họ đến với nghề bằng niềm đam mê và sự tận tâm thực sự. Họ trân trọng từng vai diễn, không ngừng học hỏi và trau dồi kỹ năng. Chính thái độ nghiêm túc với nghề đã giúp họ hóa thân vào nhân vật một cách sâu sắc và thuyết phục.

Trong bối cảnh showbiz hiện đại, đôi khi sự nổi tiếng và lợi nhuận được đặt lên hàng đầu. Một số diễn viên trẻ có thể chưa thực sự có đủ thời gian và tâm huyết để nghiên cứu nhân vật và diễn xuất một cách trọn vẹn.

1745824041545.png


Khi còn sống, trả lời phỏng vấn báo chí, NSƯT Nguyễn Chánh Tín thừa nhận, Ván bài lật ngửa là bộ phim đã giúp anh có chỗ đứng lâu nhất trong lòng khán giả từ đó đến bây giờ. Ván bài lật ngửa cũng là bộ phim anh sẽ không bao giờ quên trong cuộc đời hoạt động nghệ thuật của mình.
Vẻ đẹp của diễn viên ngày xưa là sự hòa quyện giữa nét đẹp tự nhiên, ánh mắt biểu cảm, sự giản dị trong hình thức và trên hết là tài năng diễn xuất thực thụ cùng lòng yêu nghề. Họ không cố gắng gồng mình để trở thành một hình mẫu lý tưởng nào đó, mà tự tin thể hiện vẻ đẹp riêng biệt của mình. Chính sự mộc mạc, chân thật ấy đã tạo nên những nhân vật sống mãi trong lòng khán giả, và vẻ đẹp của họ vẫn tỏa sáng rực rỡ qua thời gian. So sánh với diễn viên ngày nay không phải là để phủ nhận những giá trị hiện tại, mà là để trân trọng và học hỏi những điều đáng quý từ thế hệ đi trước, những người đã góp phần làm nên những thước phim kinh điển của điện ảnh Việt Nam.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga
Back
Top