Ám ảnh bức ảnh ngư dân bám trụ giữa biển bão Bualoi: “Tôi nghĩ mình chết đến 99%”

Nguyễn Thị Phương Thúy

Thành viên nổi tiếng
Cho đến giờ, tôi vẫn còn ám ảnh với hình ảnh trong cơn bão Bualoi sáng 28/9, một ngư dân nhỏ bé ôm chặt trụ bê tông giữa biển khơi dữ dội.

Tối 27/9/2025, hai tàu cá của Bà Rịa - Vũng Tàu tìm cách vào Cửa Việt tránh bão. Khi con tàu lớn BV-4670-TS mắc cạn ở phía bắc cửa biển, tàu của anh Trường cũng bị sóng dữ đánh dạt, mắc cạn ở phía nam. Sóng nối sóng, gió quật liên hồi, mọi nỗ lực cầu cứu đều bất thành.

Đến khi tàu vỡ, ba ngư dân lao ra biển trong tuyệt vọng. Chỉ trong nửa giờ, hai người bạn đồng hành bị sóng nuốt chửng. Anh Trường cố lao theo cứu nhưng đuối sức, kiệt quệ. Còn lại một mình, anh bám vào một chiếc phao tiêu hàng hải cách bờ chừng 500m.

“Trụ bê tông đó cứu tôi, mà cũng hành hạ tôi. Sóng đánh tới, tôi phải ôm chặt rồi bật dậy tránh con sóng sau. Nhiều lần bị hất tung, ngực, lưng đập vào trụ đau thấu xương, nhưng buông ra thì chắc chắn chết”, anh nhớ lại.

Khi đọc tin tức và nhìn những bức ảnh về ngư dân Nguyễn Văn Trường, mình thực sự nghẹn lại. Anh đã một mình giữa biển khơi, suốt 6 tiếng đồng hồ ôm chặt phao hàng hải ngoài Nam Cửa Việt, chứng kiến hai bạn thuyền bị sóng cuốn đi mà bất lực. Đọc đến đoạn anh kể “tôi nghĩ mình đã chết đến 99%” mà mình nổi da gà. Mình tự hỏi, nếu là mình trong hoàn cảnh đó, liệu còn đủ bình tĩnh và ý chí để sống sót không. Những con sóng cao, gió quật, chiếc tàu vỡ vụn, phao tiêu lạnh lẽo giữa biển – tất cả như một thước phim sinh tử.

Khi nhìn vào bức ảnh ấy, mình thấy những vết thương, những giây phút tuyệt vọng nhưng cũng thấy ý chí sinh tồn của con người mạnh mẽ đến mức nào. Anh Trường không chỉ bám vào trụ bê tông mà còn cố ra hiệu để đội cứu hộ đừng liều mình ra biển dữ vì anh, dù bản thân đang cận kề cái chết.
1759284026458.png

Ảnh: Báo Tuổi trẻ
Ngồi trước màn hình đọc và xem, mình bỗng thấy những khó khăn, mệt mỏi đối mặt hàng ngày trở nên quá nhỏ bé. Những chuyện áp lực công việc, kẹt xe hay deadline bỗng chẳng đáng gì so với cảnh một con người đơn độc giữa biển khơi, chỉ có niềm tin và ý chí để sống sót.

Câu chuyện của anh Trường không chỉ là một tin tức về bão lũ, mà còn là lời nhắc nhở về sự mong manh của kiếp người trước thiên nhiên và sức mạnh của lòng dũng cảm, của ý chí bám trụ đến cùng. Nó cũng nhắc mình biết trân trọng sự sống, biết ơn những điều nhỏ bé mỗi ngày - vì đôi khi, được bình yên trên mặt đất đã là một món quà lớn.
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga
Back
Top