Chubby
Thành viên nổi tiếng
Khi nghe nhạc sĩ Trần Tiến chia sẻ về cuộc đời đầy gian truân và những ân tình sâu nặng, tôi thực sự xúc động. Những ngày đầu Nam tiến, ông tay trắng, lang thang, từng ngủ ngoài công viên, nhưng được các nhạc sĩ đàn anh như Trịnh Công Sơn, Phạm Duy dang tay cưu mang. Đặc biệt, đoạn ông kể vợ chồng nhạc sĩ Lê Văn Thiện từng định giúp ông vượt biên, nhưng vì tình yêu quá lớn với đất nước, ông đã ở lại – để rồi viết nên Giai điệu Tổ quốc – khiến tôi nghẹn ngào. Đằng sau một nhạc sĩ tài hoa là một trái tim kiêu hãnh, đầy lòng biết ơn và thủy chung với quê hương.
Chắc không nhiều người biết, bài hát Sen hồng hư không được viết không phải từ hợp đồng tiền bạc mà từ một tấm lòng biết ơn giản dị. Trong từng câu chuyện, Trần Tiến không chỉ kể lại ký ức, ông sống lại nó bằng cả sự chân thành. Lời nhạc sĩ Trịnh Công Sơn khuyên ông “phải biết hàm ơn để trả ơn cuộc đời” không chỉ là kim chỉ nam cho riêng Trần Tiến, mà còn là một bài học nhân văn sâu sắc cho thế hệ sau.
Giai điệu Tổ quốc do ca sĩ Cẩm Vân thể hiện
Tình người đã giữ ông lại với đất nước, với Sài Gòn – nơi ông được đón nhận không phải vì danh tiếng mà vì con người ông. “Tôi yêu đất này và sẽ chết trên đất này” – lời ông nói nghe vừa nhẹ tênh vừa da diết, như chính âm nhạc của ông vậy: mộc mạc, đầy rung cảm và luôn bắt nguồn từ trái tim. Với tôi, được nghe ông kể chuyện đời là một lần soi chiếu lại lòng mình, để trân trọng hơn những gì ta đang có – tình người, quê hương và cả những giấc mơ được chắp cánh từ gian khó.
Nếu có thời gian, bạn không nên bỏ qua cuộc trò chuyện này giữa hai nhạc sĩ Trần Tiến và nhạc sĩ Đức Trí.

Hình ảnh hiếm hoi của nhạc sĩ Trần Tiến và Trịnh Công Sơn.
Tôi lặng người khi nghe ông kể lại khoảnh khắc rời Hà Nội vào Sài Gòn chỉ với tấm vé đường sắt, không một xu dính túi. Hình ảnh vợ con tiễn ông ở ga Hàng Cỏ trong nước mắt như một lát cắt đau đớn mà chân thật. Rồi giữa phố thị xa lạ, ông vừa bươn chải kiếm sống, vừa nuôi dưỡng tình yêu âm nhạc trong im lặng. Khi ông nói: “Thời của tôi là phục vụ nhân dân, không có tiếng tăm riêng của ai cả”, tôi cảm nhận rõ sự trong sáng của một thế hệ nghệ sĩ sống vì lý tưởng và nghĩa tình.Chắc không nhiều người biết, bài hát Sen hồng hư không được viết không phải từ hợp đồng tiền bạc mà từ một tấm lòng biết ơn giản dị. Trong từng câu chuyện, Trần Tiến không chỉ kể lại ký ức, ông sống lại nó bằng cả sự chân thành. Lời nhạc sĩ Trịnh Công Sơn khuyên ông “phải biết hàm ơn để trả ơn cuộc đời” không chỉ là kim chỉ nam cho riêng Trần Tiến, mà còn là một bài học nhân văn sâu sắc cho thế hệ sau.
Tình người đã giữ ông lại với đất nước, với Sài Gòn – nơi ông được đón nhận không phải vì danh tiếng mà vì con người ông. “Tôi yêu đất này và sẽ chết trên đất này” – lời ông nói nghe vừa nhẹ tênh vừa da diết, như chính âm nhạc của ông vậy: mộc mạc, đầy rung cảm và luôn bắt nguồn từ trái tim. Với tôi, được nghe ông kể chuyện đời là một lần soi chiếu lại lòng mình, để trân trọng hơn những gì ta đang có – tình người, quê hương và cả những giấc mơ được chắp cánh từ gian khó.
Nếu có thời gian, bạn không nên bỏ qua cuộc trò chuyện này giữa hai nhạc sĩ Trần Tiến và nhạc sĩ Đức Trí.
