Thanh Hải Lucky
Thanh Hải Lucky
Nhìn tấm ảnh anh Trường bám trụ suốt 6 tiếng giữa biển khơi, ai cũng thót tim và nghẹn lòng. Giữa ranh giới mong manh của sự sống và cái chết, hình ảnh ấy nhắc chúng ta rằng cuộc sống thật quý giá và ý chí con người có thể mạnh mẽ đến nhường nào.
Không ai có thể tưởng tượng nổi sức mạnh hung dữ của sóng cao hàng chục mét, của gió bão gào thét, mưa xối xả cuốn phăng tất cả. Thế nhưng, giữa biển trời cuồng nộ, anh Trường vẫn bám trụ, không buông tay, không đầu hàng. Sáu tiếng đồng hồ dài như vô tận đã trở thành minh chứng cho nghị lực phi thường và khát vọng sống cháy bỏng.
Chỉ cần một khoảnh khắc hoảng loạn, một lần buông xuôi, sóng dữ sẽ nhấn chìm tất cả. Nhưng anh đã vượt qua, bằng sự bình tĩnh, kỹ năng đi biển và một niềm tin mạnh mẽ vào sự sống. Để rồi khi bão dịu dần, anh gắng sức bơi vào bờ, được lực lượng chức năng phát hiện và kịp thời cứu giúp. Vừa đặt chân lên đất liền, anh chỉ nói: “Em vẫn còn sống.” Một câu nói ngắn ngủi, nhưng đủ khiến bất kỳ ai cũng rưng rưng.
Và nghĩ lại, ở Hà Nội hay những thành phố lớn, đôi khi mưa gió, tắc đường đã khiến chúng ta than phiền. Nhưng so với những gian khó mà biết bao người dân vùng biển, vùng sâu vùng xa đang phải đối mặt mỗi ngày, thì những điều đó đâu đã thấm gì. Câu chuyện của anh Trường chính là lời nhắc nhở: hãy biết trân trọng cuộc sống, bớt than vãn, và học cách kiên cường hơn trước những “cơn bão” của riêng mình.

Không ai có thể tưởng tượng nổi sức mạnh hung dữ của sóng cao hàng chục mét, của gió bão gào thét, mưa xối xả cuốn phăng tất cả. Thế nhưng, giữa biển trời cuồng nộ, anh Trường vẫn bám trụ, không buông tay, không đầu hàng. Sáu tiếng đồng hồ dài như vô tận đã trở thành minh chứng cho nghị lực phi thường và khát vọng sống cháy bỏng.
Chỉ cần một khoảnh khắc hoảng loạn, một lần buông xuôi, sóng dữ sẽ nhấn chìm tất cả. Nhưng anh đã vượt qua, bằng sự bình tĩnh, kỹ năng đi biển và một niềm tin mạnh mẽ vào sự sống. Để rồi khi bão dịu dần, anh gắng sức bơi vào bờ, được lực lượng chức năng phát hiện và kịp thời cứu giúp. Vừa đặt chân lên đất liền, anh chỉ nói: “Em vẫn còn sống.” Một câu nói ngắn ngủi, nhưng đủ khiến bất kỳ ai cũng rưng rưng.

Và nghĩ lại, ở Hà Nội hay những thành phố lớn, đôi khi mưa gió, tắc đường đã khiến chúng ta than phiền. Nhưng so với những gian khó mà biết bao người dân vùng biển, vùng sâu vùng xa đang phải đối mặt mỗi ngày, thì những điều đó đâu đã thấm gì. Câu chuyện của anh Trường chính là lời nhắc nhở: hãy biết trân trọng cuộc sống, bớt than vãn, và học cách kiên cường hơn trước những “cơn bão” của riêng mình.

