Phuong Chi
Thành viên nổi tiếng
Những ngày gần đây, cái tên Shark Bình một lần nữa phủ sóng dày đặc trên mạng xã hội - không phải vì các thương vụ đầu tư hay phát ngôn truyền cảm hứng, mà bởi những ồn ào xoay quanh dự án tiền ảo AntEx từng gây tranh cãi. Sự việc càng nóng lên khi cơ quan chức năng chính thức vào cuộc sau loạt đơn tố cáo liên quan đến vị doanh nhân.
Từ chỗ là một “shark” biểu tượng cho tinh thần đổi mới và dấn thân, Shark Bình bỗng trở thành tâm điểm của hoài nghi. Dư luận đặt ra hai câu hỏi then chốt:
Tại sao bây giờ mới có người khởi kiện? Và vì sao Shark Bình lại tự khơi lại câu chuyện tưởng như đã ngủ yên?
1. Khi “vết thương truyền thông” chưa lành
Theo phân tích của chuyên gia truyền thông Nguyễn Ngọc Long, vụ việc AntEx từng bùng nổ vào năm 2021, sau đó nhanh chóng nguội đi khi nhà đầu tư mất trắng và câu chuyện bị cuốn vào khoảng mờ pháp lý của thị trường crypto. Lúc ấy, nhiều người phẫn nộ nhưng không ai đâm đơn kiện - một phần vì tiền mã hoá chưa được pháp luật Việt Nam công nhận, phần khác vì họ biết rằng kiện cũng không có kết quả.
Thế nhưng, khi mọi thứ dần lắng xuống, chính Shark Bình lại chủ động nhắc lại câu chuyện cũ, cho rằng mình cũng là “nạn nhân” của AntEx. Động thái tưởng như minh bạch, lại trở thành điểm khởi đầu cho một khủng hoảng truyền thông mới.
Khi một nhân vật từng được xem là biểu tượng của tri thức và tầm nhìn tự nhận là nạn nhân - mà không kèm theo hành động pháp lý tương xứng - công chúng có xu hướng diễn giải điều đó như một chiêu “đổ lỗi” hơn là minh bạch. Và một khi đã đặt mình vào tâm thế “nạn nhân”, Shark Bình cũng vô tình đánh mất vị thế dẫn dắt dư luận mà ông từng có.
2. “Khôn hết phần thiên hạ”: Khi thông điệp đi ngược dòng bối cảnh
Ông Nguyễn Ngọc Long cho rằng bối cảnh pháp lý năm 2025 đã khác. Ngày 9/9/2025, Chính phủ ban hành Nghị quyết 05/2025/NQ-CP, mở đường cho thí điểm thị trường tài sản mã hoá tại Việt Nam. Trong thời điểm ấy, phát ngôn của Shark Bình như “luật chưa có nên không kiện được”, “thị trường này muốn rút ruột là rút được ngay” lại bị xem như một cú phản đòn ngược vào nỗ lực quản lý của nhà nước.
Đó là một sai lầm chiến lược về truyền thông: Shark Bình chọn cách chứng minh mình “thông minh hơn hệ thống”, nhưng trong môi trường mà pháp lý đang mở đường cho thị trường, sự “khôn ngoan thái quá” lại dễ trở thành “ngạo mạn”.
Với dư luận, thông điệp ấy không còn là lời cảnh báo, mà là biểu hiện của sự vô trách nhiệm. Và từ đó, làn sóng chỉ trích lan nhanh, kéo theo những người từng bênh vực ông cũng dần đổi thái độ.
3. Từ “nạn nhân” đến “tâm điểm khởi kiện”
Theo chuyên gia Long, chính sự chủ động khơi lại vụ việc của Shark Bình đã tạo điều kiện để những người từng chịu thiệt hại “tỉnh giấc”.
Bằng chứng, dữ liệu, lời kể - dù chưa có kết luận chính thức - được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội, củng cố hình ảnh một doanh nhân “mập mờ trách nhiệm”. Khi niềm tin đã bị bào mòn, việc xuất hiện các đơn kiện không còn là điều bất ngờ.
“Số người tố giác và số tiền tố giác đều nhỏ,” ông Long nhận định, “nhưng phát ngôn thiếu kiềm chế của Shark Bình đã đủ để châm ngòi cho phản ứng pháp lý mạnh mẽ phía sau.”
Ở góc độ quản trị khủng hoảng, đây là điển hình của hiệu ứng Streisand — khi nỗ lực kiểm soát hay tái định nghĩa câu chuyện lại vô tình khiến nó lan rộng hơn gấp bội.
4. “Tự đốt lò” vì lòng tham truyền thông?
Câu hỏi lớn còn lại: vì sao một người dày dạn kinh nghiệm truyền thông như Shark Bình lại tự đưa mình vào thế khó?
Ông Long cho rằng nguyên nhân có thể nằm ở tham vọng tái xuất thị trường crypto. Khi hành lang pháp lý đang dần hình thành, đây là “miếng bánh” béo bở mà bất kỳ người nhạy bén nào cũng muốn tham gia. Nhưng để làm điều đó, Shark Bình cần xoá bỏ “vết nhơ AntEx” trong quá khứ.
Có thể ông chọn cách “đánh phủ đầu” — chủ động công khai quá khứ để chiếm lại thế chủ động, nhưng lại đánh giá thấp độ nhạy cảm của công chúng và tốc độ phản ứng của truyền thông.
Kết quả là thay vì “tẩy trắng”, ông tự biến mình thành biểu tượng của sự thiếu nhất quán, mất cả niềm tin lẫn uy tín.
5. Bài học cho giới doanh nhân
Câu chuyện của Shark Bình không chỉ là vụ việc riêng lẻ, mà là bài học về ranh giới giữa minh bạch và liều lĩnh trong truyền thông doanh nhân.
Trong thời đại số, nơi mọi thông tin được phân tích, cắt nghĩa và lan truyền theo tốc độ ánh sáng, sự thông minh không còn là vũ khí mạnh nhất — mà là khả năng kiềm chế.
Một phát ngôn sai thời điểm, một chiến lược thiếu cân nhắc, có thể xoá sạch uy tín được xây dựng trong hàng chục năm. Và đôi khi, “tự tin quá mức” chính là cách nhanh nhất để một thương hiệu - dù là cá nhân hay tổ chức - tự đốt cháy mình.
Từ chỗ là một “shark” biểu tượng cho tinh thần đổi mới và dấn thân, Shark Bình bỗng trở thành tâm điểm của hoài nghi. Dư luận đặt ra hai câu hỏi then chốt:
Tại sao bây giờ mới có người khởi kiện? Và vì sao Shark Bình lại tự khơi lại câu chuyện tưởng như đã ngủ yên?

1. Khi “vết thương truyền thông” chưa lành
Theo phân tích của chuyên gia truyền thông Nguyễn Ngọc Long, vụ việc AntEx từng bùng nổ vào năm 2021, sau đó nhanh chóng nguội đi khi nhà đầu tư mất trắng và câu chuyện bị cuốn vào khoảng mờ pháp lý của thị trường crypto. Lúc ấy, nhiều người phẫn nộ nhưng không ai đâm đơn kiện - một phần vì tiền mã hoá chưa được pháp luật Việt Nam công nhận, phần khác vì họ biết rằng kiện cũng không có kết quả.
Thế nhưng, khi mọi thứ dần lắng xuống, chính Shark Bình lại chủ động nhắc lại câu chuyện cũ, cho rằng mình cũng là “nạn nhân” của AntEx. Động thái tưởng như minh bạch, lại trở thành điểm khởi đầu cho một khủng hoảng truyền thông mới.
Khi một nhân vật từng được xem là biểu tượng của tri thức và tầm nhìn tự nhận là nạn nhân - mà không kèm theo hành động pháp lý tương xứng - công chúng có xu hướng diễn giải điều đó như một chiêu “đổ lỗi” hơn là minh bạch. Và một khi đã đặt mình vào tâm thế “nạn nhân”, Shark Bình cũng vô tình đánh mất vị thế dẫn dắt dư luận mà ông từng có.
2. “Khôn hết phần thiên hạ”: Khi thông điệp đi ngược dòng bối cảnh
Ông Nguyễn Ngọc Long cho rằng bối cảnh pháp lý năm 2025 đã khác. Ngày 9/9/2025, Chính phủ ban hành Nghị quyết 05/2025/NQ-CP, mở đường cho thí điểm thị trường tài sản mã hoá tại Việt Nam. Trong thời điểm ấy, phát ngôn của Shark Bình như “luật chưa có nên không kiện được”, “thị trường này muốn rút ruột là rút được ngay” lại bị xem như một cú phản đòn ngược vào nỗ lực quản lý của nhà nước.
Đó là một sai lầm chiến lược về truyền thông: Shark Bình chọn cách chứng minh mình “thông minh hơn hệ thống”, nhưng trong môi trường mà pháp lý đang mở đường cho thị trường, sự “khôn ngoan thái quá” lại dễ trở thành “ngạo mạn”.
Với dư luận, thông điệp ấy không còn là lời cảnh báo, mà là biểu hiện của sự vô trách nhiệm. Và từ đó, làn sóng chỉ trích lan nhanh, kéo theo những người từng bênh vực ông cũng dần đổi thái độ.

3. Từ “nạn nhân” đến “tâm điểm khởi kiện”
Theo chuyên gia Long, chính sự chủ động khơi lại vụ việc của Shark Bình đã tạo điều kiện để những người từng chịu thiệt hại “tỉnh giấc”.
Bằng chứng, dữ liệu, lời kể - dù chưa có kết luận chính thức - được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội, củng cố hình ảnh một doanh nhân “mập mờ trách nhiệm”. Khi niềm tin đã bị bào mòn, việc xuất hiện các đơn kiện không còn là điều bất ngờ.
“Số người tố giác và số tiền tố giác đều nhỏ,” ông Long nhận định, “nhưng phát ngôn thiếu kiềm chế của Shark Bình đã đủ để châm ngòi cho phản ứng pháp lý mạnh mẽ phía sau.”
Ở góc độ quản trị khủng hoảng, đây là điển hình của hiệu ứng Streisand — khi nỗ lực kiểm soát hay tái định nghĩa câu chuyện lại vô tình khiến nó lan rộng hơn gấp bội.
4. “Tự đốt lò” vì lòng tham truyền thông?
Câu hỏi lớn còn lại: vì sao một người dày dạn kinh nghiệm truyền thông như Shark Bình lại tự đưa mình vào thế khó?
Ông Long cho rằng nguyên nhân có thể nằm ở tham vọng tái xuất thị trường crypto. Khi hành lang pháp lý đang dần hình thành, đây là “miếng bánh” béo bở mà bất kỳ người nhạy bén nào cũng muốn tham gia. Nhưng để làm điều đó, Shark Bình cần xoá bỏ “vết nhơ AntEx” trong quá khứ.
Có thể ông chọn cách “đánh phủ đầu” — chủ động công khai quá khứ để chiếm lại thế chủ động, nhưng lại đánh giá thấp độ nhạy cảm của công chúng và tốc độ phản ứng của truyền thông.
Kết quả là thay vì “tẩy trắng”, ông tự biến mình thành biểu tượng của sự thiếu nhất quán, mất cả niềm tin lẫn uy tín.
5. Bài học cho giới doanh nhân
Câu chuyện của Shark Bình không chỉ là vụ việc riêng lẻ, mà là bài học về ranh giới giữa minh bạch và liều lĩnh trong truyền thông doanh nhân.
Trong thời đại số, nơi mọi thông tin được phân tích, cắt nghĩa và lan truyền theo tốc độ ánh sáng, sự thông minh không còn là vũ khí mạnh nhất — mà là khả năng kiềm chế.
Một phát ngôn sai thời điểm, một chiến lược thiếu cân nhắc, có thể xoá sạch uy tín được xây dựng trong hàng chục năm. Và đôi khi, “tự tin quá mức” chính là cách nhanh nhất để một thương hiệu - dù là cá nhân hay tổ chức - tự đốt cháy mình.