Chăm ông thông gia bệnh nặng suốt 4 năm, một ngày con dâu đưa tôi hơn 360 triệu và nói: 'Mẹ về quê đi'

N
Nhật Ánh
Phản hồi: 1

Nhật Ánh

Thành viên nổi tiếng
Tôi cứ ngỡ mình đã làm gì sai. Nhưng đằng sau câu nói ấy là một sự thấu hiểu sâu sắc và tình cảm khiến tôi bật khóc.

Hành trình trở về với giấc mơ bình dị

Tôi là Châu Vân, 70 tuổi, sống tại Trung Quốc. Sau bao năm lăn lộn mưu sinh, tôi chỉ mong một cuộc sống giản đơn: về quê, nuôi vài con gà, trồng mấy luống rau, sống bình yên bên người chồng già.

1750132099859.png
Ảnh minh họa

May mắn thay, giấc mơ ấy đã thành hiện thực. Vợ chồng tôi có một căn nhà nhỏ ở thành phố và vài sào ruộng ở quê. Từ ngày về quê, tôi giữ thói quen gửi rau sạch lên cho con trai. Gia đình con hòa thuận, cuộc sống tưởng chừng như đã an yên.

Lời nhờ vả khiến tôi gác lại giấc mơ

Cho đến một buổi tối, sau bữa cơm, con dâu ngập ngừng nhờ tôi một việc. Ông thông gia – bố ruột con dâu – bị xuất huyết não, không ai chăm sóc. Bà thông gia đã mất, các con thì làm việc xa, thuê người giúp việc lại quá tốn kém. Con dâu hỏi liệu tôi có thể giúp chăm ông một thời gian.

Tôi gật đầu đồng ý. Với tôi, đã là người một nhà, giúp được gì thì nên giúp. Từ đó, tôi trở thành "người chăm sóc" bất đắc dĩ: nấu ăn, giặt giũ, dọn dẹp, ngày ngày túc trực bên ông thông gia. Công việc vất vả, nhưng tôi chưa từng than vãn.

May mắn, sau thời gian dài kiên trì, ông thông gia dần hồi phục. Ông đã có thể chống gậy đi lại, ăn uống và trò chuyện gần như bình thường. Tôi tin chỉ một năm nữa, ông sẽ khỏe mạnh hơn nhiều.

Chiếc phong bì và câu nói khiến tôi sững sờ

Một ngày nọ, con dâu bất ngờ đưa tôi 10 vạn NDT (khoảng 362 triệu đồng) và nhẹ nhàng nói:
"Mẹ cầm lấy. Từ mai, mẹ không cần chăm ông ngoại nữa. Mẹ về quê nghỉ ngơi đi."

Tôi giật mình, tưởng mình đã làm gì sai. Nhưng con dâu chỉ mỉm cười: "Không có gì đâu mẹ. Con biết mẹ muốn về quê sống. Mẹ đã vất vả vì tụi con quá nhiều rồi."

Con trai tôi cũng bước vào, nói thêm: "Lúc đầu con muốn đưa tiền cho mẹ, nhưng khi ấy chưa đủ. Giờ có điều kiện, tụi con chỉ muốn mẹ được sống như mẹ hằng mơ."

Khi sự thấu hiểu là món quà quý giá nhất

Tôi lặng người. Cả đời tôi luôn nghĩ phải hy sinh, phải gồng gánh vì con cháu. Nhưng giờ đây, chính các con lại là người tri ân, thấu hiểu điều tôi khao khát và âm thầm chuẩn bị cho tôi một "lối về" ấm áp.

Tôi từng gác lại giấc mơ bình dị để lo cho người khác. Nhưng giờ, tôi biết mình đã sống một đời ý nghĩa, vì có những đứa con hiếu thảo, biết ơn và tràn đầy tình nghĩa.

Sự tri ân đôi khi không cần hoa mỹ. Chỉ một ánh mắt cảm thông, một câu nói giản dị: "Mẹ vất vả rồi. Giờ là lúc sống cho chính mình," đã đủ khiến trái tim tôi ấm áp và trọn vẹn.

 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga

, 17/06/2025

Back
Top