Giải quyết tình thế tiến thoái lưỡng nan về thừa kế: Làm thế nào để xác định ai sẽ nhận được kho báu gia đình?

after60
AfterSixty
Phản hồi: 1

AfterSixty

Thành viên tích cực
Thoạt nghe, đây có vẻ chỉ là một câu hỏi đơn giản, tưởng như chẳng có gì to tát. Nhưng trên thực tế, chính những câu hỏi như vậy lại có thể châm ngòi cho mâu thuẫn âm ỉ giữa anh chị em trong nhà, thậm chí là giữa các thế hệ trong một đại gia đình.

Ở ta, khi cha mẹ già đi hoặc qua đời, đặc biệt là những người thuộc thế hệ “ông bà ta” hay “thế hệ chuyển giao” thì một vấn đề tế nhị thường phát sinh: Làm gì với tất cả những đồ đạc, kỷ vật và bộ sưu tập họ đã gìn giữ cả đời? Ai sẽ nhận lại? Và làm sao để không xảy ra tranh cãi?
1757418961355.png

(Ảnh minh họa)
🎯 Tưởng dễ mà khó: Ai cũng có lý do riêng

Trong nhiều trường hợp, không ai thật sự muốn những món đồ cũ, dù chúng có thể từng rất quý giá với cha mẹ, ông bà. Các thế hệ trẻ ngày nay, sống trong căn hộ chung cư nhỏ, ưu tiên sự tối giản, có thể không còn chỗ, hoặc đơn giản là không còn quan tâm đến giá trị tinh thần của những món đồ cũ.

Nhưng ở chiều ngược lại, cũng có người tha thiết giữ lại chiếc khăn tay mẹ từng dùng, bộ tách trà sứ mà ba rất quý, hay chiếc đĩa đựng bánh của bà vì nó gắn với ký ức yêu thương, sum họp và tình cảm gia đình.

Chính sự khác biệt về quan điểm và cảm xúc này khiến quá trình chia tài sản cá nhân sau khi qua đời trở nên vô cùng nhạy cảm.

📝 Làm sao để chia tài sản cá nhân một cách văn minh?

1. Có kế hoạch rõ ràng, càng sớm càng tốt: Việc lập kế hoạch chia tài sản, dù là vật chất hay tinh thần, nên được bắt đầu từ sớm, khi cha mẹ vẫn còn minh mẫn. Việc này không phải "lên kế hoạch cho cái chết", mà là một cách thể hiện sự quan tâm và trách nhiệm.

2. Xác định "giá trị thực" của từng món đồ: Không phải món đồ nào cũng có giá trị kinh tế. Có những thứ vô giá về mặt cảm xúc, chẳng hạn như một cuốn album ảnh cũ, một lá thư tay, hay một món đồ gắn liền với ký ức tuổi thơ.

3. Cùng thảo luận, cùng quyết định: Nếu có thể, hãy mời các thành viên trong gia đình cùng tham gia vào quá trình xác định, phân chia. Khi mọi người đều được lắng nghe và đồng thuận, xung đột sẽ giảm đi đáng kể.

4. "Công bằng" không có nghĩa là "chia đều": Một số người có thể cần được hỗ trợ nhiều hơn, hoặc có mối liên kết tình cảm sâu sắc hơn với một món đồ nào đó. Công bằng nên dựa trên sự thấu hiểu, chứ không đơn thuần là "cắt đôi".

5. Khi người thân từ chối nói về cái chết: Nếu cha mẹ không muốn bàn đến chuyện này, đừng ép. Thay vào đó, hãy nhẹ nhàng: “Mẹ biết điều này hơi khó nói, nhưng mẹ muốn chuẩn bị trước để sau này các con không phải buồn lòng vì những điều nhỏ nhặt…”

⏳ Đây là một quá trình - không phải là một cuộc họp duy nhất

Đừng mong mọi chuyện sẽ được giải quyết chỉ trong một buổi trò chuyện. Có thể mất vài năm để đi đến thống nhất, đặc biệt trong những gia đình đông anh chị em hoặc có nhiều bất đồng âm ỉ.

Điều quan trọng là giữ được sự tôn trọng, trung thực và yêu thương, để dù ai giữ chiếc đĩa đựng bánh của bà, mọi người vẫn giữ được sự gắn bó trong gia đình.

Bạn đã từng chứng kiến (hoặc trải qua) một cuộc phân chia tài sản cá nhân sau khi người thân qua đời? Bạn có từng hối tiếc vì không giữ lại một món đồ nào đó? Hoặc bạn có lời khuyên nào cho những người đang chuẩn bị cho việc này?

Hãy chia sẻ. Bởi vì chia sẻ là một cách để lưu giữ kỷ niệm – như chính chiếc đĩasứ của bà.
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga

, 10/09/2025

Back
Top